Đăng bởi Để lại phản hồi

Quà tặng doanh nghiệp thân thiện môi trường

The Greenmart Vietnam cung cấp quà tặng sự kiện, quà tặng doanh nghiệp thân thiện với môi trường với các mẫu quà tặng có chất liệu từ tre kết hợp khắc lase logo hoặc tên đơn vị, tên người nhận,….

SẢN PHẨM BÌNH GIỮ NHIỆT TRE

BÌNH GIỮ NHIỆT 350ML

Thông tin sản phẩm:

  • Dung tích: 350ml
  • Chiều cao: 20.5cm
  • Đường kính: 7cm
  • Vỏ tre ép, lõi inox 304 cao cấp, có lọc trà
  • Khả năng giữ nhiệt: Với thức uống nóng tối đa 12 tiếng, thức uống lạnh (có đá) tối đa 24 tiếng.
  • Kích thước vừa vặn với tay cầm, dễ dàng sử dụng.
  • Thiết kế thân vỏ tre mang chất Việt Nam, tạo cảm giác gần gũi, thân thuộc. Đây thực sự là một sản phẩm vừa mang thông điệp xanh thân thiện với môi trường vừa đem lại nét văn hóa đậm chất Việt, phù hợp làm quà tặng khách, đối tác quốc tế.

Bình giữ nhiệt sản xuất riêng cho Trường ĐH Văn Lang

BÌNH GIỮ NHIỆT 450ML

Thông tin sản phẩm:

  • Dung tích: 450ml
  • Chiều cao: 27cm
  • Đường kính: 7cm
  • Vỏ tre ép, lõi inox 304 cao cấp, có lọc trà
  • Khả năng giữ nhiệt: Với thức uống nóng tối đa 15 tiếng, thức uống lạnh (có đá) tối đa 24 tiếng.
  • Kích thước vừa vặn với tay cầm, dễ dàng sử dụng.
  • Thiết kế thân vỏ tre mang chất Việt Nam, tạo cảm giác gần gũi, thân thuộc. Đây thực sự là một sản phẩm vừa mang thông điệp xanh thân thiện với môi trường vừa đem lại nét văn hóa đậm chất Việt, phù hợp làm quà tặng khách, đối tác quốc tế.
Bình giữ nhiệt tre 450ml

SẢN PHẨM BÚT BI TRE

Thông tin sản phẩm:

  • Chiều dài: 14cm
  • Vỏ tre tự nhiên, ruột bút bi có thể thay thế khi hết mực
Bút bi tre khắc logo Trường ĐH Văn Lang

The Greenmart Vietnam cung cấp quà tặng chuyên nghiệp, nhanh chóng, tư vấn rõ ràng theo mọi nhu cầu khách hàng. Có xuất hóa đơn cho khách hàng doanh nghiệp, trường học, tổ chức,….

Liên hệ tư vấn:

  • Hotline: 079.420.4340
  • WhatsApp: 079.420.4340
  • Zalo: 076.552.1430 – 079.420.4340
  • Email: [email protected]

Xem thêm: Quy trình đặt hàng sản xuất quà tặng

Đăng bởi Để lại phản hồi

The Greenmart Vietnam đồng hành cùng Dự án “Trạm Pin Xanh” và “Trạm Sách Xanh”

Trạm Pin Xanh và Trạm Sách Xanh là dự án được Trung tâm Phát triển Năng lực Sinh viên phối hợp tổ chức cùng Ngành Ngôn ngữ Hàn Quốc với sự tài trợ từ The Greenmart Vietnam, nhằm đưa ra giải pháp cho vấn đề thu gom và xử lý pin đã qua sử dụng và sách tập cũ, được thực hiện dựa trên “17 mục tiêu Phát triển bền vững của Liên Hợp Quốc”.

Những quyển sách gửi về Trạm sẽ được phân loại, đóng gói và trao tặng đến các cơ sở xã hội, các tổ chức hoặc được bán và gây quỹ để phục vụ cộng đồng. Đối với pin cũ sẽ được thu gom và chuyển đến cơ sở xử lý để tránh gây ô nhiễm cho môi trường.

Hoạt động đầu tiên diễn ra từ 12.07 đến 16.07.2022 tại sảnh tòa F, Đại học Văn Lang cơ sở 3. Tại đây, khi đến đổi sách tập hay pin cũ sẽ nhận về các sản phẩm thân thiện môi trường từ The Greenmart Vietnam như bàn chải tre, ống hút tre,….

Các bạn sinh viên hào hứng tham gia hoạt động

Hoạt động sẽ tiếp tục diễn ra trong thời gian tới đảm bảo diễn ra xuyên suốt mỗi tháng mang tính bền vững, nhằm hình thành thói quen phân loại rác thải cho sinh viên và cán bộ công nhân viên của Trường.

Đăng bởi Để lại phản hồi

LỄ KÝ KẾT BIÊN BẢN GHI NHỚ MOU GIỮA CÔNG TY TNHH THE GREENMART VIETNAM VÀ VIỆN NGÔN NGỮ-NGÀNH NGÔN NGỮ HÀN QUỐC (TRƯỜNG ĐH VĂN LANG)

Ngày 7.7.2022 là ngày đặc biệt của The Greenmart Vietnam khi hoàn thành ký kết biên bản ghi nhớ hợp tác cùng Viện Ngôn Ngữ – Ngành Ngôn Ngữ Hàn Quốc, Trường Đại học Văn Lang. Việc ký kết này là bước đầu cho những kế hoạch hướng đến mục tiêu chung là tạo môi trường cho sinh viên tham gia vào quá trình thay đổi nhận thức và hành động vì môi trường, hình thành lối sống bền vững và lan tỏa những giá trị tích cực đến cộng đồng.

Mục tiêu trên được tiến hành thông qua các chương trình, hoạt động mang tính giáo dục về môi trường, các sáng kiến, mô hình và giải pháp xanh có thể áp dụng trong môi trường học tập và đời sống sinh viên. Bên cạnh đó, hai đơn vị cũng nhất trí thúc đẩy hợp tác tổ chức các chương trình tình nguyện vì cộng đồng, vì môi trường và các hoạt động chia sẻ, định hướng lập nghiệp và khởi nghiệp, cụ thể:

  • Tổ chức các chương trình, hoạt động mang tính giáo dục về môi trường;
  • Triển khai các giải pháp xanh trong môi trường học tập của sinh viên và giảng viên;
  • Khởi xướng các mô hình giảm thải rác thải nhựa trong và ngoài ngành Ngôn Ngữ Hàn Quốc;
  • Hỗ trợ kết nối với các đối tác, quảng bá lối sống sống xanh bền vững và các sản phẩm thân thiện với môi trường;
  • Tạo môi trường cho sinh viên tham gia vào các hoạt động tình nguyện vì cộng đồng, môi trường;
  • Các hoạt động chia sẽ, định hướng chọn nghề, lập nghiệp hay khởi nghiệp.
TS. Nguyễn Thị Hiền đại diện Viện Ngôn Ngữ trao quà lưu niệm

Sau lễ ký kết, đại diện The Greenmart Vietnam đã có những chia sẻ cũng như trao đổi với sinh viên trong và ngoài ngành về các vấn đề xoay quanh ô nhiễm rác thải nhựa và cùng nhau đề xuất các biện pháp nhằm giảm thải rác thải nhựa trong cộng đồng sinh viên thông qua các hành động nhỏ trong talkshow “Gen Z và Câu Chuyện Môi Trường”.

Anh An Khương – Founder The Greenmart Vietnam trao đổi cùng sinh viên
Đăng bởi Để lại phản hồi

THÔNG BÁO THỜI GIAN GIAO NHẬN HÀNG TỪ 20/1/2022

Nhằm đảm bảo hàng đến tay khách hàng ngoại tỉnh trước Tết nguyên đán, 𝗧𝗵𝗲 𝗚𝗿𝗲𝗲𝗻𝗺𝗮𝗿𝘁 𝗩𝗶𝗲𝘁𝗻𝗮𝗺 xin phép ngưng nhận đơn ship tỉnh từ ngày 𝟮𝟮/𝟭 (Nhằm 20 Tết).

Đối với đơn hàng tại khu vực TP.HCM sẽ tiếp tục được giao đến hết ngày 𝟯𝟭/𝟭 (Nhằm 29 Tết). Khách hàng cần hàng gấp vui lòng liên hệ trực tiếp qua HOTLINE 0794204340 để được giao hỏa tốc và xuyên đêm.

Đăng bởi Để lại phản hồi

“Sao tui nhớ chiếc giỏ đệm ngày xưa quá mấy ông ơi!”

“Sông rạch bây giờ chai lọ, ống hút bằng nhựa, túi ni-lông nhiều hơn tôm cá, dân chài lưới tụi tui nhiều người đã muốn bỏ nghề”, ông Út bùi ngùi nói.

Rác thải nhựa bao vây

Mới sáng sớm đã thấy ông Út ngồi nhâm nhi ly cà phê đen ở quán cóc đầu rạch Cái Sơn, nét mặt đăm chiêu. Thấy lạ, mấy ông bạn già xúm lại, hỏi: “Ủa, mọi hôm hừng đông đã thấy ông lặn ngụp dưới sông, sao bữa nay sáng bảnh mắt còn ngồi đây uống cà phê?”. Nghe bạn già hỏi thăm, ông Út cười buồn, nói: “Nghỉ xả hơi vài bữa, lúc này làm ăn bết bát quá”.

Ở xứ Cái Sơn, ông Út chuyên nghề hạ bạc hơn 30 năm, nổi tiếng là tay sát cá. Ngày nào cũng vậy, sớm hừng đông là ông Út dong chiếc ghe nhỏ với mớ đồ nghề bắt tôm cá ra sông, nước lớn thì quăng chài, thả câu, nước ròng thì dở chà, kéo lưới. Từ sông Tiền qua sông Cổ Chiên, chỗ nào lắm tôm nhiều cá ông Út đều nhớ rõ như thuộc lòng bàn tay. Vậy mà đùng một cái ông Út tuyên bố nghỉ xả hơi, khiến ai nấy đều thắc mắc.

Sao tui nhớ chiếc giỏ đệm ngày xưa quá mấy ông ơi!  - Ảnh 1.
Sông rạch ở miền Tây Nam bộ đang bị ô nhiễm bởi đủ loại rác thải nhựa

Gần cuối buổi cà phê, ông Út mới buồn buồn, kể: “Mấy ông biết không, hơn hai năm qua sông rạch ngày càng vắng bóng tôm cá. Mấy năm trước, mỗi lần tui quăng chài, kéo lưới đem lên khỏi mặt nước là tôm cá gỡ mỏi tay. Còn bây giờ, chài lưới kéo lên nhìn vô thấy toàn là… rác thải nhựa, từ chai lọ, ống hút đến đủ thứ bao, túi ni-lông; bới tìm đỏ mắt mới bắt được vài con cá, con tép, nên tui và nhiều bạn chài đã muốn bỏ nghề vì kiếm cái ăn ngày càng khó quá”.

Nghe chuyện ông Út, mấy ông bạn già đều đồng tình khi cho rằng hiện nay ở vùng nông thôn đồng bằng sông Cửu Long nhìn đâu cũng thấy… rác thải nhựa đủ loại, điều mà 30-40 năm trước chưa từng có.

Ông Năm Cường, nhà vườn ở huyện Cái Bè (Tiền Giang), kể: “Bây giờ ra chợ hay đến tiệm tạp hóa, mua món hàng lớn hay nhỏ đều được người bán cho vào cái túi ni-lông, đi một buổi chợ về nhà ai cũng lỉnh kỉnh cả chục túi đủ loại, đủ màu xanh đỏ. Lấy hàng ra là người ta gom hết túi ni-lông quăng cái xoạch xuống sông, xuống rạch, thế là xong.

Tui còn chứng kiến, nhiều du khách đi trên những chiếc đò du lịch sông nước uống xong chai nước là vứt cả chai lẫn ống hút xuống sông, túi ni-lông cũng vậy. Có lần tui hỏi người ta, sao quăng rác xuống sông mà không đốt bỏ trên bờ thì họ nhìn tui như… người ngoài hành tinh lạc xuống. Có người còn nói, đốt chai lọ, túi ni – lông thì hôi hám, khét lẹt chịu không nổi, nên quăng xuống sông rạch là… tốt nhất, để nước muốn trôi đi đâu thì trôi. Vậy nên lâu ngày những dòng sông, con rạch mới trở thành cái bãi rác tự nhiên của mọi người, ô nhiễm, hết tôm cá là lẽ đương nhiên”.

Trong khi đó ông Trường “văn hóa ấp” ra vẻ thời sự, cho biết hiện nay theo tính toán của các nhà khoa học thì Việt Nam được “vinh dự” xếp thứ tư trong 5 quốc gia có rác thải nhựa nhiều nhất thế giới với 730.000 tấn trôi ra biển mỗi năm, chưa kể số rác thải nhựa tồn lưu trên bờ.

“Theo ước tính thì mỗi ngày một gia đình ở Việt Nam thải ra môi trường 1 chiếc túi nhựa, đó là chưa kể chai, lọ nhựa, ống hút, nên một ngày có hàng triệu chiếc túi nhựa lớn nhỏ biến thành rác. Nhưng ít người biết rằng mấy cái loại chai nhựa, túi nhựa, ống hút phải mất hàng trăm năm, thậm chí hàng ngàn năm mới có thể phân hủy, nên người ta cứ vô tư xả thải ra môi trường, tự mình đầu độc môi trường sống của mình. Bây giờ từ thành thị đến nông thôn, từ trên bờ xuống dưới sông, đi đến đâu cũng nhìn thấy sự hiện diện của rác thải nhựa như trêu ngươi”, ông Trường nói.

Hoài niệm chiếc giỏ đệm

Chuyện ô nhiễm vì rác thải nhựa đang rôm rả thì ông Năm Cường chợt thở dài, buột miệng nói: “Sao tui nhớ chiếc giỏ đệm ngày xưa quá mấy ông ơi”, làm mọi người bần thần. Ông Năm Cường kể, hồi những năm 1960 – 1980, chiếc giỏ đệm đan bằng cọng cỏ bàng phơi khô là món đồ không thể thiếu trong mỗi gia đình ở miền Tây Nam bộ.

Sao tui nhớ chiếc giỏ đệm ngày xưa quá mấy ông ơi!  - Ảnh 2.
Giỏ đệm đan bằng cọng cỏ bàng

Hồi đó mấy bà, mấy cô đi chợ, trên tay ai cũng xách chiếc giỏ đệm bằng cỏ bàng, lớn hay nhỏ tùy theo việc ra chợ mua đồ nhiều hay ít. Từ chiếc giỏ đệm đi chợ, do điều kiện kinh tế khó khăn lúc đó, cọng cỏ bàng còn được các nghệ nhân đan lát sáng chế ra nhiều thứ phục vụ đời sống. Muốn phơi lúa, chỉ cần trải chiếc đệm bàng thật to ra giữa sân, sau khi phơi khô lúa thì chiếc đệm còn trở thành bàn tiệc: trải đệm dưới đất, thức ăn bày ở giữa, thực khách ngồi xếp bằng trên đệm lai rai, nhậu say có thể lăn ra đệm nằm ngủ thay chiếu. Chiếc đệm bàng loại nhỏ được các bà mẹ lót trên võng để em bé nằm ngủ, khỏi bị muỗi cắn lưng.

Thú vị nhất là vào những năm cuối thập niên 1970-1980, có nghệ nhân còn sáng chế ra chuyện đan cọng cỏ bàng thành những chiếc cặp học sinh xinh xắn, che được nước mưa khỏi làm ướt tập sách. Nhưng có một vật dụng đan từ cọng cỏ bàng khô rất nổi tiếng là chiếc nóp, từng đi vào âm nhạc với câu “nóp với giáo mang ngang vai nhưng thân trai nào kém oai hùng” trong nhạc phẩm Nam bộ kháng chiến của nhạc sĩ Tạ Thanh Sơn. “Chiếc nóp được đan bằng cọng cỏ bàng, thực chất là một chiếc túi ngủ dã chiến, nhưng có thể ngăn được muỗi mòng trong chốn bưng biền miền Tây Nam bộ rất hiệu quả. Bây giờ có đốt đuốc đi tìm cũng khó kiếm được chiếc nóp ngày xưa”, ông Năm Cường nói.

Theo ông Năm Cường, sở dĩ ông nhớ tới chiếc giỏ đệm ngày trước bởi lẽ theo trí nhớ của ông thì chiếc giỏ đệm, chiếc đệm bàng hay bất kỳ vật dụng gì làm từ cọng cỏ bàng khi bị dơ đều có thể đem giặt sạch, phơi khô và dùng tiếp. Đến khi dùng lâu ngày bị hư, thủng thì người ta có thể ném chiếc giỏ bàng, chiếc đệm bàng ra gốc cây trong vườn, chỉ vài tháng sau là mục nát, tự phân hủy hết, không hề làm ô nhiễm môi trường.

“Từ khi công nghệ nhựa lên ngôi thì chiếc giỏ bàng và những vật dụng thân thiện làm từ cọng cỏ bàng ngày xưa cũng dần dần biến mất. Bây giờ chiếc túi nhựa chiếm ngôi vị độc tôn trong cuộc sống vì quá tiện lợi, nhưng nó cũng là… vua ô nhiễm”, ông Năm Cường ngao ngán nói.

Đang nghe chuyện của ông Năm Cường, ông Trường “văn hóa ấp” chợt chen ngang, kể: “Bây giờ ở huyện Tân Phước của tỉnh Tiền Giang, huyện Đức Huệ, Đức Hòa của tỉnh Long An và huyện Giang Thành của tỉnh Kiên Giang người ta vẫn còn trồng cỏ bàng, nhưng diện tích rất khiêm tốn, chủ yếu dùng để cung cấp nguyên liệu cho những xóm chuyên làm chiếu, vài cơ sở sản xuất hàng thủ công mỹ nghệ xuất khẩu.

Tui biết hiện nay ở vài địa phương người ta vẫn đan giỏ xách bằng cọng cỏ bàng, nhưng là loại giỏ khá lớn chuyên cung cấp cho dân chơi gà chọi dùng đựng gà, giá bán 20.000 đồng – 25.000 đồng/chiếc. Dân chơi gà lấy chiếc giỏ bàng, khoét vài lỗ thông hơi, cho con gà vào rồi dùng nhánh tre cài ngang miệng, có thể chở gà đi hàng trăm cây số mà con gà chọi vẫn… khỏe re.

Còn những chiếc giỏ bàng ngày xưa dùng để đi chợ thì hình như không ai sản xuất nữa, bởi lâu nay mấy bà nội trợ họ chê xách cái giỏ bàng dòm… nhà quê một cục. Hy vọng một ngày nào đó các bà nội trợ sẽ nhận ra chiếc túi nhựa lợi ít mà hại nhiều, rồi tự động quay về với chiếc giỏ đệm ngày xưa, bình dị mà thân thiện với môi trường”.

Theo Anh Hùng (Tạp chí Nông thôn Việt)

Đăng bởi Để lại phản hồi

Đà Nẵng: Đẩy nhanh lộ trình hạn chế và tiến tới cấm sử dụng túi nilon

Ngày 31/8, UBND thành phố Đà Nẵng ban hành Công văn số 5601/UBND-STNMT về việc tăng cường công tác quản lý chất thải nhựa trên địa bàn thành phố. Thực hiện lộ trình hạn chế và tiến tới cấm sử dụng túi nilon khó phân huỷ tại các trung tâm thương mại, siêu thị, chợ dân sinh.

Trước tình trạng ô nhiễm môi trường do chất thải rắn, đặc biệt là túi nilon gây ra, đã và đang tiếp tục gia tăng, ảnh hưởng đến sức khoẻ con người và sự phát triển đất nước.

UBND thành phố Đà Nẵng đã có công văn yêu cầu các sở, ban, ngành, UBND các quận, huyện tổ chức thực hiện hiệu quả các nhiệm vụ, giải pháp được giao tại Kế hoạch hành động số 122/KH-UBND ngày 24/06/2021 của UBND thành phố về quản lý rác thải nhựa đại dương đến năm 2025, tầm nhìn 2030 và Chỉ thị số 41/CT-TTg ngày 01/12/2020 của Thủ tướng Chính phủ về một số giải pháp tăng cường quản lý chất thải rắn.

Giám sát và xử lý các trung tâm thương mại, siêu thị, cửa hàng tiện ích cung cấp miễn phí túi nilon cho khách hàng

UBND thành phố giao Sở Tài nguyên và Môi trường chủ trì, liên hệ chặt chẽ với Bộ Tài nguyên và Môi trường phối hợp với các cơ quan, đơn vị liên quan để triển khai thực hiện các nội dung nhiệm vụ liên quan đến quản lý rác thải nhựa trên địa bàn thành phố.

Giao sở Công Thương chủ trì, liên hệ chặt chẽ Bộ Công thương, phối hợp các cơ quan, đơn vị liên quan tham mưu UBND thành phố về kế hoạch, lộ trình hạn chế và tiến tới cấm sử dụng túi nilon khó phân hủy tại các trung tâm thương mại, siêu thị, chợ dân sinh theo quy định; yêu cầu các siêu thị, trung tâm thương mại, cửa hàng tiện ích niêm yết công khai giá bán túi nilon cho khách hàng.

Đồng thời, rà soát, thống kê, công bố danh sách các tổ chức, cá nhân sản xuất sản phẩm nhựa dùng một lần, túi nilon khó phân hủy, túi nilon phân hủy sinh học và các sản phẩm thân thiện môi trường trên địa bàn quản lý; có biện pháp giám sát và xử lý các trung tâm thương mại, siêu thị, cửa hàng tiện ích cung cấp miễn phí túi nilon cho khách hàng.

Sở du lịch có trách nghiệm chỉ đạo các khu du lịch, các cơ sở lưu trú du lịch cần có giải pháp thay thế, từng bước chấm dứt việc không sử dụng túi nilon khó phân huỷ và sản phẩm nhựa dùng một lần.

Ngoài ra, UBND thành phố đề nghị Ủy ban MTTQ Việt Nam TP và các tổ chức thành viên, tổ chức xã hội, tổ chức xã hội nghề nghiệp trên địa bàn thành phố tiếp tục phát huy vai trò, trách nhiệm, phối hợp với các Sở, Ban, ngành, địa phương trong công tác tuyên truyền, tích cực triển khai các phong trào, hoạt động về kiểm soát, giảm thiểu chất thải nhựa; phát động các chương trình trong gia đình, cộng đồng và toàn xã hội thực hiện hiệu quả các chủ trương, chính sách về quản lý, giảm thiểu chất thải nhựa của quốc gia và thành phố Đà Nẵng.

Đức Biền/Môi trường & Cuộc sống

Đăng bởi Để lại phản hồi

“Cơn điên” Bitcoin khiến môi trường toàn cầu phải trả giá như thế nào?

“Giao dịch Bitcoin tốn nhiều điện năng hơn bất kỳ phương pháp giao dịch nào mà nhân loại từng biết”, Bill Gates từng nói

Bên trong một mỏ đào Bitcoin ở Trung Quốc - Ảnh: FT.
Bên trong một mỏ đào Bitcoin ở Trung Quốc – Ảnh: FT.

Năm 2018, một chuyên gia Bitcoin tại PwC là Alex de Vries từng đưa ra ước tính gây xôn xao: Cứ mỗi năm, các máy chủ đào Bitcoin trên toàn cầu tiêu thụ hết 22 TWh điện, gần bằng mức tiêu thụ điện của Ireland. Nhưng đó đã là con số 3 năm về trước.

Khi thị trường Bitcoin bùng nổ trong suốt năm qua, không có dấu hiệu nào cho thấy lượng điện năng mà các máy đào Bitcoin trên toàn cầu tiêu thụ có dấu hiệu chậm lại.

Theo chỉ số tiêu thụ điện Bitcoin mới nhất được đo đạc bởi Đại học Cambridge, hoạt động khai thác Bitcoin trên toàn cầu tiêu tốn tới 128,84 TWh mỗi năm, nhiều hơn cả lượng điện năng tiêu thụ hàng năm ở các quốc gia như Ukraine hay Argentina. Một nghiên cứu khác chỉ ra rằng lượng khí thải carbon hàng năm từ lượng điện năng cần thiết phục vụ khai thác và giao dịch Bitcoin có thể tương đương với toàn bộ khí thải carbon của Hồng Kông.

Một ví dụ gần gũi hơn, theo Digiconomist, cứ mỗi giao dịch Bitcoin sẽ tạo ra lượng khí thải carbon tương đương 735.121 giao dịch Visa và 55.280 giờ xem Youtube.

Khoảng 75% hoạt động khai thác Bitcoin trên toàn cầu hiện tập trung ở Trung Quốc, nơi giá điện rẻ và khả năng tiếp cận dễ dàng với các nhà sản xuất phần cứng chuyên dụng cho máy đào Bitcoin. Kết quả là lượng khí thải carbon mà các máy đào Bitcoin ở Trung Quốc thải ra lớn tương đương lượng khí thải của 1 trong 10 thành phố lớn nhất đại lục – theo nghiên cứu gần đây được thực hiện bởi nhóm học giả từ Đại học Thanh Hoa, Viện Khoa học Trung Quốc, Đại học Cornell và Đại học Surrey.

“Giao dịch Bitcoin tốn nhiều điện năng hơn bất kỳ phương pháp giao dịch nào mà nhân loại từng biết” – tỷ phú Bill Gates gần đây đã thốt lên như vậy.

Tại thời điểm mà các nhà lãnh đạo toàn cầu ngày càng quan tâm đến vấn đề khí hậu và phát triển bền vững, họ có thể sắp nhắm đến thị trường hiện có giá trị vốn hóa hơn 1 nghìn tỷ USD của Bitcoin.

Khoảng 75% hoạt động khai thác Bitcoin trên toàn cầu hiện tập trung ở Trung Quốc. Kết quả là lượng khí thải carbon mà các máy đào Bitcoin ở nước này thải ra lớn tương đương lượng khí thải của 1 trong 10 thành phố lớn nhất đại lục.

Bitcoin hoạt động dựa trên nền tảng blockchain (chuỗi khối), và chính cơ cấu hoạt động này là nguyên nhân khiến các giao dịch tiền điện tử Bitcoin ngốn lượng điện năng rất lớn. Các thợ đào Bitcoin phải giải bài toán cho một câu đố thuật toán thông qua một hệ thống máy đào công suất lớn. Trung bình cứ sau mỗi 10 phút, một máy chủ tìm ra lời giải sẽ được nhận thưởng từ hệ thống với phần thưởng bằng Bitcoin.

Các thợ đào có xu hướng sử dụng rất nhiều máy đào và hệ thống làm mát hoạt động liên tục để giải nhiều thuật toán, thu nhiều lợi nhuận hơn. Nhất là khi giá Bitcoin tăng vọt áp sát mốc 60.000 USD gần đây và vốn hóa thị trường Bitcoin vượt 1.000 tỷ USD, các mỏ đào Bitcoin gần như đang hoạt động hết công suất.

“Cường độ đào và số giao dịch Bitcoin đã tăng mạnh trong những năm gần đây, song song với nó là tác động tiềm năng nghiêm trọng với vấn đề khí hậu” – nhận định của ông Alex de Vries.

Trung Quốc đang nỗ lực trở thành lá cờ tiên phong trong cuộc chiến chống biến đổi khí hậu toàn cầu. Năm ngoái, nước này đặt mục tiêu giảm phát thải ròng carbon xuống mức 0 vào năm 2060. Nhưng sự tăng vọt các giao dịch Bitcoin khi thị trường tiền điện tử bùng nổ trong năm qua có vẻ đang đe dọa tính khả thi của mục tiêu này.

“Nếu không có biện pháp can thiệp phù hợp, hoạt động đào Bitcoin ở Trung Quốc có thể nở rộ nhanh chóng, tạo nên mối đe dọa lớn với nỗ lực giảm phát thải và trung hòa carbon ở quốc gia này” – nhóm tác giả nghiên cứu nhấn mạnh. “Trong tình huống đó, mức tiêu thụ năng lượng hàng năm từ hoạt động đào Bitcoin ở Trung Quốc sẽ đạt kỷ lục 296,59 TWh vào năm 2024, đồng thời tạo ra 130,50 triệu tấn khí thải carbon”.

Trong nỗ lực giải quyết những hệ quả môi trường quá lớn từ hoạt động khai thác Bitcoin nói riêng và giao dịch tiền điện tử nói chung, một Hiệp ước khí hậu tiền điện tử vừa được ra đời cách đây ít lâu.

Hiệp ước này được “chống lưng” bởi hàng loạt tên tuổi tầm cỡ như công ty tiền điện tử Ripple, tập đoàn công nghệ blockchain ConsenSys và tỷ phú Tom Steyer – một tiếng nói lớn trong các hành động chống biến đổi khí hậu. Nhóm này tham vọng chuyển đổi tất cả các nền tảng giao dịch tiền điện tử blockchain sang sử dụng năng lượng tái tạo vào năm 2030, tiến tới đạt mức phát thải ròng trong toàn ngành công nghiệp tiền điện tử bằng 0 vào năm 2040.

Theo chỉ số tiêu thụ điện Bitcoin mới nhất được đo đạc bởi Đại học Cambridge, hoạt động khai thác Bitcoin trên toàn cầu tiêu tốn tới 128,84 TWh mỗi năm, nhiều hơn cả lượng điện năng tiêu thụ hàng năm ở các quốc gia như Ukraine hay Argentina.

Nếu thành công, Hiệp ước khí hậu tiền điện tử sẽ giải quyết được một mối quan ngại thiết thực của nhiều chính phủ trên toàn cầu.

Nhưng có một thách thức lớn ở đây: Bitcoin là nhân tố chính trong cuộc chơi, trong khi việc chuyển sang sử dụng năng lượng tái tạo không giải quyết triệt để bản chất cốt lõi của các giao dịch Bitcoin là tiêu hao quá nhiều năng lượng điện.

Trong trường hợp các giao dịch tiền điện tử chuyển sang sử dụng nguồn năng lượng tái tạo, tổng cung điện năng từ năng lượng tái tạo có thể không đáp ứng đủ nhu cầu sử dụng điện thiết yếu. Tình huống như vậy sẽ buộc các lĩnh vực khác quay lại sử dụng năng lượng nhiên liệu hóa thạch.

Điều đó có nghĩa là trong bức tranh toàn cảnh, các chính phủ tiếp tục loay hoay trong bài toán chống biến đổi khí hậu toàn cầu.

Theo Diên Vỹ/ VnEconomy

Đăng bởi Để lại phản hồi

Hãng tàu bắt đầu “xanh hóa”

Maersk, công ty vận tải container lớn nhất thế giới, đang đặt đơn hàng trị giá 1,4 tỷ USD cho 8 con tàu biển mới chạy bằng nhiên liệu carbon trung tính.

Động thái này là “bước đi lớn nhất duy nhất được thực hiện cho đến nay để khử carbon trong ngành vận tải biển toàn cầu”, theo Guardian.

Điều này rất quan trọng vì những chiếc tàu chở container cũng là những yếu tố đáng kể góp phần gây ra biến đổi khí hậu. Chỉ tính riêng khí thải từ vận tải biển đã chiếm gần 3% lượng khí thải nhà kính của thế giới.

Các tàu dự kiến sẽ được giao vào năm 2024. Với khả năng xử lý 16.000 container, những tàu này chỉ nhỏ hơn một chút so với chiếc Ever Given đã từng chở 18.300 container khi nó bị mắc kẹt ở Kênh đào Suez.

Nhìn rộng ra, việc cố gắng cung cấp năng lượng cho những con tàu khổng lồ bằng một nguồn năng lượng sạch rẻ tiền là một thách thức. Một con tàu container lớn sẽ sử dụng nguồn năng lượng tương đương với 10.000 viên pin Tesla S85 mỗi ngày, một con số khổng lồ. Và dĩ nhiên, giá của những chiếc tàu biển chạy điện cũng sẽ cao hơn những chiếc tàu truyền thống. Điều này cũng giống như mặt bằng giá xe điện đang cao hơn giá xe xăng dầu hiện tại.

Hãng tàu bắt đầu “xanh hóa”

Các con tàu mới của Maersk chạy bằng metanol carbon trung tính, được sản xuất từ các nguồn tái tạo như sinh khối. Các tùy chọn nhiên liệu carbon thấp hơn khác bao gồm amoniac, hydro, khí tự nhiên hóa lỏng và năng lượng hạt nhân, mặc dù mỗi loại đều có ưu và nhược điểm riêng. Hãng Cargill thậm chí còn bổ sung thêm buồm cho một số tàu chở hàng của mình để đón gió.

con tàu biển mới chạy bằng nhiên liệu carbon trung tính.

Động thái này là “bước đi lớn nhất duy nhất được thực hiện cho đến nay để khử carbon trong ngành vận tải biển toàn cầu”, theo Guardian.

Điều này rất quan trọng vì những chiếc tàu chở container cũng là những yếu tố đáng kể góp phần gây ra biến đổi khí hậu. Chỉ tính riêng khí thải từ vận tải biển đã chiếm gần 3% lượng khí thải nhà kính của thế giới.

Các tàu dự kiến sẽ được giao vào năm 2024. Với khả năng xử lý 16.000 container, những tàu này chỉ nhỏ hơn một chút so với chiếc Ever Given đã từng chở 18.300 container khi nó bị mắc kẹt ở Kênh đào Suez.

Nhìn rộng ra, việc cố gắng cung cấp năng lượng cho những con tàu khổng lồ bằng một nguồn năng lượng sạch rẻ tiền là một thách thức. Một con tàu container lớn sẽ sử dụng nguồn năng lượng tương đương với 10.000 viên pin Tesla S85 mỗi ngày, một con số khổng lồ. Và dĩ nhiên, giá của những chiếc tàu biển chạy điện cũng sẽ cao hơn những chiếc tàu truyền thống. Điều này cũng giống như mặt bằng giá xe điện đang cao hơn giá xe xăng dầu hiện tại.

Các con tàu mới của Maersk chạy bằng metanol carbon trung tính, được sản xuất từ các nguồn tái tạo như sinh khối. Các tùy chọn nhiên liệu carbon thấp hơn khác bao gồm amoniac, hydro, khí tự nhiên hóa lỏng và năng lượng hạt nhân, mặc dù mỗi loại đều có ưu và nhược điểm riêng. Hãng Cargill thậm chí còn bổ sung thêm buồm cho một số tàu chở hàng của mình để đón gió.

Hầu hết các công ty lớn đều đang cảm thấy áp lực từ người tiêu dùng trong việc cung cấp chuỗi cung ứng xanh. Maersk cho biết hơn một nửa trong số 200 khách hàng lớn nhất của họ, bao gồm Disney và Amazon, đã cam kết giảm lượng khí thải carbon trong chuỗi cung ứng của họ.

Vì vậy, Maersk cho rằng khách hàng của họ sẽ sẵn sàng trả tiền cho các đội tàu mới, dù chi phí có thể đắt hơn 10 – 15%.

Nhưng câu hỏi đặt ra là, nếu điều “cho rằng” phía trên của Maerk không xảy ra. Các công ty gửi hàng không chấp nhận giá cao hơn vậy thì liệu Maerk sẽ chấp nhận giảm lợi nhuận để tiếp tục “xanh hóa” đội tàu hay không? Sau năm 2024 (khi tàu đi vào hoạt động) chúng ta sẽ biết.

Theo CS/PetroTimes

Đăng bởi Để lại phản hồi

Rác thải y tế ở các điểm nóng COVID-19 – Phần cuối: Liên kết xử lý, tránh bị động

Bộ Tài nguyên và Môi trường đã ban hành một số văn bản gửi UBND các tỉnh, thành phố trong cả nước để tăng cường xử lý chất thải phát sinh do dịch COVID-19.

Chú thích ảnh
Các nhóm chất thải y tế được phân loại và lưu giữ riêng biệt. Ảnh: Thành Đạt/TTXVN

Để làm rõ hơn các hướng dẫn liên quan đến sự phối hợp giữa các địa phương trong xử lý chất thải có nguy cơ lây nhiễm, phóng viên TTXVN đã phỏng vấn Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Môi trường (Bộ Tài nguyên và Môi trường) Nguyễn Thượng Hiền.

Xin ông cho biết khái niệm “chất thải phát sinh do dịch COVID-19? Quy trình xử lý thế nào? Các văn bản hướng dẫn của Bộ Tài nguyên và Môi trường để tăng cường xử lý chất thải phát sinh do dịch bệnh COVID-19 có phạm vi áp dụng ra sao?

Theo hướng dẫn cụ thể của Bộ Y tế, từ các cơ sở y tế, cơ sở điều trị, khu cách ly, khu dân cư bị phong tỏa, ngoài chất thải sinh hoạt thông thường hằng ngày, còn phát sinh chất thải khác như khẩu trang, khăn lau miệng, các dịch đờm, mũi… Đấy là những loại chất thải mà nếu từ người bị dương tính với SARS-CoV-2 sẽ có nguy cơ cao gây lây nhiễm, cần phải được quy định quản lý như đối với chất thải y tế lây nhiễm và quản lý như đối với quản lý chất thải nguy hại.

Thông tư liên tịch 58/2015/ttlt-byt-btnmt ngày 31/12/2015 quy định về quản lý chất thải giữa Bộ Tài nguyên và Môi trường và Bộ Y tế đã có quy định rất rõ đối với chất thải y tế thông thường, chất thải y tế lây nhiễm. Chất thải y tế lây nhiễm phải được quản lý như chất thải nguy hại và quy trình từ khâu phân loại, lưu giữ, thu gom, vận chuyển và xử lý theo một quy trình khác. Hiện nay, chúng ta xử lý theo điều kiện ngặt nghèo hơn, theo quy trình riêng. Trường hợp các cơ sở được xử lý chất thải nguy hại do Bộ Tài nguyên và Môi trường cho phép sẽ được xử lý một số mã chất thải y tế. 

Ngay từ khi dịch bệnh COVID-19 mới bùng phát ở Việt Nam, Bộ Tài nguyên và Môi trường cùng với Bộ Y tế tham mưu cho Ban Chỉ đạo Quốc gia ban hành những hướng dẫn về vấn đề rác thải, vệ sinh môi trường do rác thải do COVID gây ra. Bộ Tài nguyên và Môi trường cũng đã ban hành rất nhiều văn bản có liên quan, hướng dẫn các địa phương tăng cường quản lý chất thải rắn sinh hoạt, trong đó có chất thải phát sinh do COVID gây ra. Việc này áp dụng cho tất cả các địa phương để cùng thực hiện theo một hướng dẫn chung.

Bộ Tài nguyên và Môi trường đang hướng dẫn ưu tiên tập trung xử lý chất thải y tế tại chỗ. Tuy nhiên, trong trường hợp địa phương không đủ năng lực xử lý, Bộ có đề xuất gì, thưa ông?

Chúng ta thấy rằng không phải địa phương nào cũng có nhà máy xử lý chất thải nguy hại nói chung và cứ có nhà máy xử lý chất thải nguy hại là có xử lý chất thải y tế nói riêng. Do vậy, việc xử lý chất thải liên vùng, liên tỉnh là tất yếu phải đặt ra. Với tình trạng dịch bệnh hiện nay có thể chất thải y tế phát sinh quá năng lực xử lý của địa phương, sẽ phải chuyển cho các đơn vị có chức năng ở địa phương khác để xử lý. Bộ Tài nguyên và Môi trường khuyến cáo nên xử lý theo mô hình cụm, cụm tập trung hoặc chuyển cho các đơn vị có giấy phép xử lý chất thải nguy hại, trong đó có mã xử lý chất thải y tế. Lưu ý cần chuyển đến các đơn vị đảm bảo có khoảng cách gần nhất, tránh đi đến nơi ở khoảng cách quá xa. Trong quy trình này, có quy định chặt hơn đối với phương tiện vận chuyển, phải đảm bảo rất ngặt nghèo, kín khít bằng các thiết bị chuyên dụng để tránh phát tán nguy cơ có thể có đối với các mầm bệnh ra môi trường, ảnh hưởng đến sức khỏe con người.  

Các quy định hiện nay cũng đã khuyến khích việc đầu tư các cơ sở xử lý chất thải, xử lý mang tính chất thải liên vùng, tránh tình trạng đầu tư nhỏ lẻ nhiều khi không đáp ứng các yêu cầu về bảo vệ môi trường. 

Hiện nay, Bộ Tài nguyên và Môi trường cấp phép cho hơn 100 cơ sở xử lý chất thải nguy hại, trong đó có khoảng 70% cơ sở xử lý chất thải nguy hại trong giấy phép có mã xử lý chất thải y tế và nằm rải rác trên các địa bàn trong cả nước. Quy trình xử lý rất chặt từ khâu thu gom, lưu giữ, vận chuyển và xử lý. Về cơ bản, xử lý chất thải y tế lây nhiễm đảm bảo hấp, khử khuẩn vi sóng hoặc xử lý trong các lò đốt chất thải nguy hại, đảm bảo xử lý triệt để các yếu tố có nguy cơ phát sinh.

Trong bối cảnh dịch bệnh diễn biến phức tạp, Bộ Tài nguyên và Môi trường đã chấp thuận kế hoạch vận hành thử nghiệm xử lý chất thải phát sinh do dịch COVID-19 cho một số đơn vị. Ông có thể nói rõ hơn vấn đề này?

Theo quy định của Thông tư 36/2015/TT-BTNMT ngày 30/6/2015 về quản lý chất thải nguy hại có quy định đối với các cơ sở xử lý chất thải nguy hại trước khi được cấp giấy phép phải thực hiện vận hành thử nghiệm trong thời gian 6 tháng để đánh giá lại hiệu quả các công trình, thiết bị xử lý môi trường. Trong thời gian 6 tháng, nếu đáp ứng yêu cầu thì Bộ Tài nguyên và Môi trường tổ chức đoàn kiểm tra đánh giá hiệu quả, đáp ứng yêu cầu thì Bộ mới cấp phép. Việc chấp nhận vận hành thử nghiệm cho các cơ sở xử lý chất thải nguy hại, trong đó có xử lý chất thải y tế lây nhiễm. Đây gần như là giấy phép tạm để doanh nghiệp có được đi thu gom chất thải nguy hại để đạt mức tối đa công suất vận hành thử nghiệm, nếu đáp ứng thì mới cấp phép.

Bên cạnh đó, Bộ Tài nguyên và Môi trường hằng năm xây dựng kế hoạch thanh tra, kiểm tra đối với các cơ sở xử lý rác thải nói chung, trong đó có cơ sở xử lý chất thải nguy hại. Trong quá trình thanh tra, kiểm tra, kể cả kiểm tra cấp phép nếu các cơ sở không tuân thủ quy định của pháp luật về môi trường, sẽ xử lý nghiêm theo quy định của pháp luật, thậm chí nếu vi phạm có thể đình chỉ hoặc thu hồi giấy phép, tuỳ từng trường hợp cụ thể. Về tinh thần đối với các cơ sở như thế này chúng tôi xử lý nghiêm. Hiện nay, các cơ sở này đều buộc phải lắp đặt các thiết bị quan trắc tự động, liên tục truyền dữ liệu về sở Tài nguyên và Môi trường để chúng tôi theo dõi, giám sát, thời gian tới sẽ truyền về Tổng cục Môi trường.

Bộ có khuyến cáo gì với địa phương và người dân trong thời điểm dịch bệnh phức tạp hiện nay?

Chúng tôi cũng rất mong muốn người dân thực hiện nghiêm các quy định môi trường nói chung, trong đó có các hướng dẫn của Ban Chỉ đạo Quốc gia về vấn đề quản lý rác thải. Ví dụ đơn giản không phải lúc nào chúng ta cũng dùng khẩu trang y tế. Khi đến vùng xanh dịch bệnh, chúng ta thực hiện 5K nhưng có thể dùng khẩu trang vải, thay vì khẩu trang dùng 1 lần phải thải ra hằng ngày thì chúng ta có thể tái sử dụng 20-30 lần. Hành động tuy rất nhỏ nhưng giảm chất thải phát sinh phải xử lý, giảm thiểu tác động xấu đến môi trường. 

Ở những khu cách ly, cơ sở y tế hoặc các khu vực phong tỏa, chúng ta thực hiện nghiêm phân loại chất thải tại nguồn, đặc biệt đối với chất thải có nguy cơ lây nhiễm phải thải bỏ đúng quy định để tránh lẫn chất thải sinh hoạt với chất thải y tế lây nhiễm. Vì xử lý 2 loại rác thải này khác nhau, nếu không phân loại sẽ tăng khối lượng chất thải lây nhiễm cần xử lý kéo theo tăng kinh phí, tăng tần suất chất thu gom, vận chuyển. 

Với các địa phương, Bộ Tài nguyên và Môi trường cũng đang có văn bản chỉ đạo, hướng dẫn để tránh bị động trong các tình huống diễn biến của dịch bệnh. Địa phương phải rà soát ngay kế hoạch quản lý chất thải, đặc biệt là chất thải y tế. Bên cạnh đó, phải dự báo tình hình dịch bệnh, đánh giá năng lực đáp ứng thực tế của địa phương về việc xử lý chất thải nếu nguy cơ dịch bệnh tăng lên, để có kế hoạch điều chỉnh về thu gom, vận chuyển, lưu giữ và xử lý chất thải y tế. Các địa phương cũng cần liên kết, chung tay chia sẻ đối với địa phương khác trong trường hợp địa phương đó quá tải về vấn đề xử lý chất thải y tế tại địa bàn. Tức là các địa phương cũng phải đồng ý cho cơ sở được Bộ Tài nguyên và Môi trường cấp phép ở địa phương mình thực hiện thu gom, vận chuyển, lưu giữ chất thải từ địa phương khác về xử lý, tránh chuyện cát cứ; đồng thời cùng chung tay với các tỉnh bạn để sớm đẩy lùi dịch bệnh, đảm bảo an toàn sức khỏe, cuộc sống của người dân, cũng như bảo vệ môi trường ngày càng tốt hơn.

Trân trọng cảm ơn ông!

Minh Nguyệt (TTXVN)